Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015

NGÀN NĂM CHỈ MỘT PHÚT GIÂY

Chợt bắt gặp những sợi tóc mây
Trên mái tóc ngày nao bồng trong gió!
Chợt nắm bàn tay em gầy guộc nhỏ
Mới hay gân guốc đã in hằn!

Ôi, thời gian, thời gian có đợi chăng?
Chớp mắt ấy, ba mươi năm tất bật
Vất vả, lo toan, biết bao chật vật
Nụ cười mãn nguyện sao hiếm hoi!

Em nằm trên giường bệnh mệt nhoài
Anh đau xót theo từng hơi em thở
Thủ thỉ vào tai lời nhắc nhở:
Thở sâu, thở nhẹ, như gió mây!

Đến bây giờ em mới hiểu, mới hay
Lòng thanh tịnh hơn trăm ngàn viên thuốc!
Mấy chục năm sau ai biết được
Mình gặp nhau trong mối tơ duyên:

Ngàn năm trong một chữ “Thiền”!





Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

CÓ MỘT LÝ HỮU DI MÃI THANH XUÂN

Có chừng 30 năm tôi mới gặp lại chàng thanh niên năm nào phụ trách văn nghệ của Huyện đoàn, giờ đã trở thành Giám đốc Trung tâm Văn hóa huyện Châu Thành tỉnh Kiên Giang. Nhạc sĩ Lý Hữu Di còn là phân hội trưởng Phân hội Âm nhạc tỉnh.

Năm 1982, Lý Hữu Di dự trại sáng tác ca khúc đầu tiên tại Sa Đéc, để rồi sau 2 năm, thanh niên các tỉnh đồng bằng Tây Nam Bộ biết đến một Lý Hữu Di qua bài hát sinh hoạt cộng đồng “Bài ca Hội Liên hiệp Thanh niên” do anh sáng tác năm 1983.

Hỏi anh nghĩ gì về chuyện thời gian vừa qua, thị trường rộ lên những ca khúc trẻ, ca sĩ trẻ ăn mặc phản cảm và phát ngôn có phần quá trớn, đến nổi báo chí phải dùng từ “thảm họa”. Nhạc sĩ Lý Hữu Di chia sẻ:  “Đã từ lâu tôi không chấp nhận nó và bị buộc phải chấp nhận nó như cái bệnh gout quái ác mà tôi đã mang theo bên mình. Dẫu là số ít nhưng cũng có những người trẻ viết nhạc trẻ dễ nghe và có cái tâm với nền âm nhạc nước nhà”.

Lý Hữu Di "khoe" một ca khúc tâm đắc của mình bằng chất giọng dẫu 30 năm rồi nhưng vẫn ngọt ngào như hồi nào đoạt giải nhất đơn ca của ngành giáo dục Kiên Giang:

Một hôm em đến bên đời / Bàn tay đón gió reo cười, đầy ấp mộng mơ / Còn riêng tôi với cây đàn, ngủ quên với giấc mơ tàn...

Âm nhạc luôn mãi thanh xuân, kể chi chuyện tuổi tác...
                                                             NS PHAN KHANH