Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

ĐIỆP KHÚC MẸ


LỜI CUỐI

Vẫn biết trăng tròn rồi trăng khuyết,
vẫn biết gần nhau rồi ly biệt
Cớ sao lòng vẫn thấy nao nao,
dẫu biết người về trong chiêm bao
Nhớ nhung từng giọt rơi nốt nhạc,
cô đơn từng giọt đêm khao khát
Th
ương nhau một thuở mấy bạc đầu,
thôi hẹn mùa sau trong mưa ngâu
Một lần níu tay
Nghìn trùng xa cách
Gió thoảng mây bay
Một lần khuất mắt...
Ai biết vầng trăng nào trở lại
Ai biết lòng ai lòng tê tái
Ta tiễn người đi tới mịt mù
Hay tiễn hồn ta về thiên thu...?

KHÔNG ĐỀ


Chiều ngả nắng, em gánh nỗi buồn đi đâu
qua mấy khúc sông, không có nhịp cầu
                Nuớc chảy xiết
             đò ngang không chở
                đò dọc đầy rồi
             bóng tối trùm nhanh
      
        Đêm thanh vắng,
       gánh cuộc đời vẫn trĩu nặng bờ vai.
Bến ở đâu ? Bờ ở đâu ? Chỉ thấy dòng sông
                      cay cực !

    Bình minh lên,
nắng tỏa xuống dòng sông lấp lóa.
             Bến bờ vẫn là xa lạ
không có con thuyền cho sáo sang sông.

                                 (Thiên Thanh)

Bến bờ nơi đâu ?